ôi ! đại học
Mỗi ngày trôi qua tôi chợt thấy
Nuối tiếc thời gian lặng lẽ qua...
Ngồi buồn một chỗ bâng khuâng nghĩ
Khoảnh khắc xưa kia bỗng trở về.
Ngày đầu xa quê lên đại học
Nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ quê hương.
Một chiều Gia Lâm, buồn man mác
Đất khách, quê người, ta với ta.
Ngày lại ngày qua nguôi nỗi nhớ
Bắt đầu cuộc sống tự lập thôi!
"Học bổng" bu chi đều hàng tháng
Ăn, ở ra sao có vậy thôi.
Đầu kì nhàn nhã, chơi thoải mái,
Ăn, ngủ no nê chẳng lo chi
Bốn tháng trôi đi, kì thi tới
Khốn khổ cái thân, học với thi.
Ba năm đại học quen nhịp sống
Chăm chỉ học hành, tu trí nhân
Không biết tương lai ra sao nữa
Nếu có ra sao cũng chẳng sao...