hai mươi mùa nắng hạ (thơ tình)
Có nỗi buồn thật lạ... thật mênh mông
Vừa chợt ngang đây, gõ vào hồn rất nhẹ
Tôi ngơ ngác bước chân mềm...khe khẽ
Đi theo dòng ký ức một miền xa
Giẫm chân lên bao kỷ niệm mượt mà
Nghe thổn thức bởi dường như mới mẽ
Lòng nghẹn đắng, gió hiên buồn lặng lẽ
Chợt giật mình, đâu đó tiếng ve ngân
Chiều mây vương lòng xao xuyến bâng khuâng
Nơi cuối phố hoàng hôn phong kín lối
Lẻ loi buồn mắt vời trông đã mỏi
Khúc ca sầu ve mãi dệt ...ve ...ve!
__________________________________