giấc mơ đêm
Đêm bình yên...sao dài lâu đến thế.
Tận không cùng...mơ ước quá mông lung.
Nghĩ đến em...xa cách đến nghìn trùng.
Buồn man mác...tìm sâu trong khóe mắt.
Trên trời cao...có muôn ngàn tinh tú.
Ngàn vì sao...tỏa sáng khắp không trung.
Em lấp lánh...như trăng rằm ung dung.
Là vẻ đẹp...ngàn sao không thể sánh.
Anh ước lòng...vớ được trăng thanh.
Như Mặc Tử...cùng trăng thề hẹn ước.
Tiếc sao anh...tay này không đử thước.
Mất trăng rồi! Ngơ ngác đứng trông theo.
Đêm cứ trôi...cứ dài, hoang nỗi nhớ.
Anh thấy lòng...chợt lạnh, quá cô đơn.
Một vầng trăng...lạnh nhạt, ló chập chờn.
Ẩn trong đó...bóng hình anh yêu quý.
Giá như em...chợt về đây đó nhỉ.
Trăng thưở này...cũng rớt xuống theo đêm.
Một đời anh...chỉ viết lấy cho em.
Thành thi sĩ...chỉ mình em...em nhé.