một thoáng ngậm ngùi
Anh tên gì chứ đâu phải Cỏ Hoang?
Vì nổi nhớ bàng hoàng nên thay đổi
Có phải chăng tình đời đi ngược lối
Lỡ trót vương đứng đợi đến dại khờ.
Chết trong hồn bởi chỉ nửa vần thơ
Ai làm rớt...xuống bờ...hoa cỏ dại
Rồi cứ thế đêm thở dài khắc khoải
Ngày mòn trông ôn lại kỷ niệm sầu.
Cỏ Hoang buồn có ai thấu niềm đau
Hương phấn nhạt sắc màu le lói chết
Chữ tình viết đã lệch dòng...chấm hết
Nào ngờ đâu mỏi mệt chát chua lòng.
Gió vắng rồi mà Cỏ ngóng với mong
Rồi cứ thế thân chòng chành gọi nhớ
Thương với nhớ cứ chực chờ muốn vỡ
Làm Cỏ Hoang luôn vướng nợ chữ tình.
Hội An 1202.2016
Bài này đã được xem 1300 lần
|
Người đăng:
|
thanhching
|
|
|