câu chuyện tình trăng
CÂU CHUYỆN TÌNH TRĂNG
Ngày xưa trăng đẹp mỹ miều
Nên mây với biển cùng yêu mến nàng
Thế rồi trăng trót đa mang
Từng đêm sướt mướt lệ vàng tuôn rơi
Thì ra mây đắp chăn mời
Ru trăng say giấc trên trời dịu êm
Che trăng soi bóng biển đêm
Mây lo trăng rớt trên thềm đại dương
Thiếu trăng biển thấy nhớ thương
Ngày đêm nước nổi triều cường dâng cao
Để cho con sóng thét gào
Chỉ mong gió thổi lật nhào làn mây
Mây không ôm nổi trăng gầy
Đành theo cơn gió mù bay cuối trời
Biển dang tay đón trăng rơi
Lung linh đáy nước biển soi ngọc ngà
Thấy trăng trẻ mãi không già
Mây chờ gió ngủ lại sà vào trăng
Biển không ôm nổi bóng Hằng
Ngủ quên trong khối hàn băng lạnh lùng
Một ngày mây cởi áo thùng
Trăng gầy lõa thể trong khung thiên hà
Biển nhìn trăng chợt vỡ òa
Thiếu mây đêm cũng nhạt nhòa trăng suông