nhớ
NHỚ
Đành như vậy cứ mỗi chiều nhung nhớ
Hoàng hôn buông nghe hơi thở xa xôi
Chạng vạng tối lòng cảm thấy bồi hồi
Dựa khung cửa nhìn phương trời cách biệt
Nỗi vấng vương chẳng thể nào tả hết
Một bóng hình rõ rệt mãi khôn nguôi
Có phải chăng anh đã thuộc em rồi
Sao thầm lặng không một lời bày tỏ
Có nhiều hôm anh đứng ngoài đầu ngõ
Đón chờ ai đâu rõ lối đi về
Tỉnh táo mà sao cứ ngỡ giấc mơ
Chợt thả gót thẫn thờ và ngây dại
Chắc nhớ em nhớ nhiều hơn thì phải
Nghĩ vu vơ hoang hoải góc tâm hồn
Mắt nhắm nghiền tưởng tượng những nụ hôn
Nghe ray rứt bồn chồn trong chờ đợi!
Doanminhhop11072014