đêm
đắp kín bằng sự lạnh lẽo
của cái mền đang trần truồng canh giữ nhịp nhảy múa của trái tim bọn trẻ
những ngôi sao không ngừng nhắm mắt
ta thất lạc nhẹ nhàng một cánh tay hình chổi
để nắm lên bằng tay kia
quét dọn dải ngân hà
đêm
hung khí của đê mê
đêm
con đàn bà chết mướn
cái gối nhét đầy những giác quan lão hoá
ta thù ngươi
như thù cái ta yêu
trong một lô những huyền thoại đến sớm
mảnh trăng lẻ loi trên cánh đồng không cỏ
tung tăng tung tẩy
những đứa sẽ không quen mai sau
những đứa đã không quen trước kia
cùng cỡi lấy một đường cong nhạo báng
nhắm mắt suốt hành trình vụt tắt
của buổi mộng du bay . . .
ta thấy mình nổi sảy lấp lánh
khi đem cái lưỡi mềm vun xới mớ tóc rã rượi ấy
khi hão huyền đã được nâng lên thành ngây ngất
bằng cuộc đại phẫu của ngón tay điên chớp nhoáng và dại dột
ta hão huyền ta thịt da ra nước
ly biệt là tên sông và trở về là tên biển
ta hão huyền ta mùa thu quay cuồng vảy cá
những bánh xe nuốt lấy mái tóc nghìn tuổi đưa vào con đường trăm tuổi ngoằn ngoèo của vó ngựa ướt át gõ cồm cộp xuống bụng địa cầu độ lượng – mưa – trưa – xưa – chưa
xác ếch rớt đầy giờ đây
đường lấp loáng như cửa biển hé mở dưới trăng
những con ếch với kiểu nằm chữ X, chữ Y, chữ N, chữ K
mang ngữ nghĩa lung linh mát rượi
và chấp chới hận thù
nếu em thấy ta trong bộ dạng kẻ buôn người
hãy hụt hẫng như tấm tranh thêu đêm tối
luôn luôn thừa một ánh sáng để hoàn tất
và thiếu một tiếng vang để hoá thân thành sự vô nghĩa trót lọt đầu đời
nếu, nếu, nếu, . . .
những dòng nước được uốn cong bằng một lỗ đen kì thị
nếu, nếu, nếu, . . .
một tôn giáo bày bán lòng trắc ẩn để giải khát cho đám kiến lửa của cung điện đại mạc cỡ bự
giữa một tiếng đàn ủ ê
kẻ có mặt từ sự lai tạp
vặn vẹo mình cho giống cái nốt nhạc hắn đang chơi
giữa một tiếng đàn ủ ê
những sợi dây tứa máu
vì bị ép phải quan hệ tình dục với mọi cái vảy sừng gần đó
giữa một tiếng đàn ủ ê
kẻ ngồi nghe nghiêm chỉnh nhất
chỉ đủ khả năng cảm nhận được chính hắn đang bất ổn
dài thườn và kệch cỡm lẫn nhau trong một
chu vi vết cắn rắn độc của những hột bong bóng đang
thi đua lăn lộn trước vầng trán nhăn của trái cam chín ép
cái mũi hếch nhẹ của trăng
của mối tình thầm kín giữa linh dương và châu chấu
những kẻ đồng loã ngẫu nhiên trong một mùa màng khủng khiếp được che đậy bằng
những mảnh ánh dương hình lục giác chấp chới buông tay
và những huyền hồ vô lực . . .
Bài này đã được xem 1036 lần
|
Người đăng:
|
nguoitrang
|
|
|