xót xa
Có lẽ rằng anh chẳng buồn đâu
Nếu ngày đó không gặp e cuối phố
Mùa lá rụng bay theo tiếng gió
Có biết đâu nắng rũ bên vai
Chợt ôm trọn những nỗi đọa đày
Mang ghép lại thành bài thơ dang dở
Mùa yêu xưa gấp theo từng trang vở
Bóng hình nhau khuất cuối đường đê
Vắng một bên, lặng lẽ đi về
Lòng trống trải lại thêm khập khiễng
Lời nói xưa em làm anh đau điếng
Vết thương lòng bao giờ khỏi? Hỡi em!
Có lẽ rằng bao nỗi niềm riêng
Từ bây giờ mặc anh em nhỉ
Nhưng cuộc đời chẳng bao giờ vô lý
Khi cướp em xa mãi biển tình anh.
05.07.2015