* thơ ru gọi hồn *
THƠ RU GỌI HỒN
Tàn thu đến phận người gần huyệt lạnh
Tháng ngày trôi ray rứt mảnh hồn thơ
Nhớ về dĩ vãng xa mờ
Vui buồn hạnh phúc trong mơ còn tìm...
.
Đời viễn xứ cô đơn chim lẻ bạn
Nhớ nhung nhiều nghe từng bản nhạc xưa
Mơ hoài bóng mát hàng dừa
Tâm nghiêng xứ sở nắng mưa dãi dầu
.
Mòn ký ức càng chìm sâu quá khứ
Viết gì đây đời lữ thứ miệt màị..
Nhiều khi tưởng đến chiều phai
Khói lên nghi ngút hình hài quê hương...
.
Vẫn rất biết qua chặng đường trần thế
Có mấy ai nào có thể hai đời
Sống rồi phải chết buông rơi
Xuôi tay nhắm mắt theo lời kinh vang...
.
Sao lại sợ muộn màng hay sớm
Lìa cõi trần ..quả ghê gớm lắm sao.?!..
Về thì thanh thản lời chào
Viết câu vĩnh biệt lòng nao cũng thừa
.
Đời cơm áo bao nắng mưa khó nhọc
Chốn ta bà buồn vui khóc đủ rồi
Phận già tóc bạc nổi trôi
Vĩnh hằng yên nghỉ tới hồi mộng du
.
Thu tàn đông đến mây mù
Tỉnh say một cuộc thơ ru gọi hồn...
-N3- Nguyễn Ngọc René - 06/11/2016