chuyến tàu buồn
Em lang thang về đâu?
Thoát áo trần, nhập thanh cao;
Hay vùi thân thương đau;
Hay neo hồn bến sầu!
Ví tôi là con tàu
Đưa buồn em đi mau
Lọc hồn vương dính máu;
Gạt lệ nhuộm tươi màu.
Tôi vẫn là con tàu!
Lệch đường ray. Chao đảo...
Buồn em về phương nào
Xa xăm vùng hoang đảo...
Chắc giờ em khổ não
Khóc tròn một đêm thâu
Hơi dồn, em khẽ bảo:
"Anh mang buồn đi đâu?"
TP. Hồ Chí Minh, 19/4/2017
Huỳnh Hữu Lộc