buổi chiều vô tận
BUỔI CHIỀU VÔ TẬN
Thơ hoanghoon
Vô tận riêng ai một buổi chiều
Ngày không đêm tối bóng liêu xiêu
Cô đơn gặm nhấm đời lữ thứ
Ngẩn ngơ một bóng nhặt tiêu điều
Trong căn phòng nhỏ nỗi dở hay?
Dáng người cố sức với dài tay
Bới mãi trong ngăn sâu tủ cũ
Chọn ra chiếc áo trắng mới may
Áo không có túi, áo cuối cùng
Không hề tiếc nuối phút lâm chung
Chuyến đi xa một chiều vô tận
Không còn đêm nay tối hãi hùng
Giữa thu lá rụng phủ vàng sân
Giáo đường chuông đổ tiếng vọng ngân
Một bầy sáo đen rời khung cửa
Bay vào khoảng trống tin xa gần.
Sau đó vài tháng chuyện đồn nhanh
Ở xứ trời Âu con chó lành
Ngày ngày đi vòng viện dưỡng lão
Thăm viếng người gìa đủ hết quanh
Hoàng hôn không thấy chó đi ngang
Tìm tới ai cũng phải ngỡ ngàng
Con chó buồn rầu nằm bất động
Phục người chủ chết không khói nhang.
Bài này đã được xem 1421 lần
|
Người đăng:
|
hoanghoon
|
|
|