bến đò xưa
Lại về thăm lại bến đò xưa
Gió bấc vờn theo gió gọi mùa
Lặng ngắm con đò trôi lặng lẽ
Câu chèo lẫn tiếng nhịp chèo khua
Mưa dầm lạnh lẽo ướt dầm môi
Phủ kín dòng sông, phủ trắng trời
Cõi tục không tình như cõi chết
Nấm mồ không khói đứng mồ côi
Bến đò năm ấy chuyến đò ngang
Sính lễ trầu cau lễ vội vàng
Rời bến xưa người sang bến khác
Tang buồn khắc khoải vạn ngày tang
Say gì vạn kiếp vẫn còn say
Cỏ ướt mềm chân cỏ lấp đầy
Cảnh đã quên người nên cảnh lạ
Tay đành nắm lại lúc rời tay
Đêm nằm chăn ấm vẫn nằm co
Đò tráo đầu nên mới ngược đò
Khách cũ tiêu sầu qua bến cũ
Đo dòng nước bạc đắn cùng đo
Sông còn chở nước, nước còn sông
Hồng phấn nhạt đâu bởi phấn hồng
Ta cũng hiểu và em cũng hiểu
Không ngờ kiếp phận mãi là không...