mùa hoa xưa nhớ
Anh trở về...nơi sinh ra nỗi nhớ
Nhặt môi hôn đang khép nụ ban đầu
Nắng đã nhạt hơn mưa từ dạo ấy
Ngày con đường chia lối bước xa nhau.
Nhặt ánh mắt em xanh xao bão tố
Anh say sưa chưa thức một giấc nào
Vầng trán nóng cỗi cằn men muối cũ
Vị mặn mòi chẳng kịp hóa hư hao.
Nhặt quá khứ...không tên đôi trái đắng
Thêu chiếc vành tang trắng niệm cơn mơ
Nghe yên vỡ...mùa hoa buồn xưa vắng
Anh trở về...trai lắng những vần thơ