Poem logo
Poem logo

những con đường 2

Tác giả: Thiên Ân
NHỮNG CON ĐƯỜNG 2
Những con đường nương theo bờ dĩ vãng
Trăng thương tuần rơi rụng xuống trần gian
Khóm chuối sau hè, đom đóm đi hoang
Nụ ánh sáng màu vàng trông yếu ớt

Những con đường đôi chân son non nớt
Sợ lấm bùn trơn trợt những chiều mưa
Tay trong tay thoăn thoắt chuyện ngày xưa…
Áo ươn ướt mới vừa trông mắc cỡ

Những con đường lá say tình muôn thuở
Em cúi mình tóc nhớ rớt yêu thương
Trái dỗi hờn mọc kín ở bờ mương
Thương ngọn gió màu hường chen ngõ vắng

Những con đường đá sỏi vương màu nắng
Lá tương tư sương trắng mộng hao gầy
Môi hồng thơm chưa uống tình vốn say
Em bẽn lẽn phơi bày khơi dòng nhớ

Những con đường rối răm bao mối nhợ
Tuổi học trò mắc nợ, nhánh thơ xưa
Tâm hồn ta ngồn ngộn khúc giao mùa
Thương tóc gió giỡn đùa ngày em đẹp

Những con đường ai đọc thơ cho chép?
Vạn ngôn từ chật hẹp… chẳng ra câu
Bóng người xa thăm thẳm câu ví dầu…
Tình rất mỏng lá sầu reo không tiếng
Ngày 15/11/2017
Ân Thiên ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm