một thoáng ngậm ngùi
MỘT THOÁNG NGẬM NGÙI
Em úp mở những lời có cánh
Khuya gieo buồn nuốt lạnh vào tâm
Cuộc đời trăm chuyện rối răm
Nửa đêm trở gối anh nằm nghiêng nghiêng
Em vốn dĩ ngoan hiền thương mến
Một trời yêu lỡ bến nơi nao?
Ngại ngùng ngày nắm tay nhau
Cánh hồng tàn úa kiếp nào phôi phai?
Anh đối mặt tỉnh say , say tỉnh
Chuốt dây oan bịn rịn mảnh hồn
Tiếc chi ngày ấy nụ hôn
Em đem cất giấu tủi hờn chia đôi
Ngồi khâu vá áo trời đã rách
Gieo neo chìm ngõ ngách li hương
Ngây thơ đem đổ đầy đường
Hóa ra em chẳng nhịn nhường với anh
Như sương khói mong manh vụn vỡ
Mặt trời lên hít thở cỏ cây
Em xa tầm mắt bóng gầy
Nghìn đêm lẻ một chim bay bỏ rừng
Thế thì thôi người dưng nước lã!
Cuối chân mây mùa hạ ngủ vùi
Anh còn tát cạn nguồn vui?
Thương em một thoáng ngậm ngùi , thương em
Đêm 27/5/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 696 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|