ký ức xa xôi
Nghe có tiếng ve chào đón Hạ
Vẳng đâu đây ra rả từng hồi
Một vùng ký ức xa xôi
Bỗng đâu trở lại một đồi cỏ tranh
Hạt sương đọng long lanh mát rượi
Nắng hồng tươi trải dưới đồng xa
Bầu trời khoáng đãng bao la
Đó đây gió núi lướt qua nhẹ nhàng
Mặt nước trong mơ màng sương phủ
Em cười tươi như nụ hoa xuân
Một làn sương trắng dưới chân
Em như tiên nữ giáng trần xuống đây
Như bị hóa mấy giây thành đá
Khi nhận ra em đã đi rồi!
Ai ngờ em đến cùng tôi
Một lần, chỉ một lần thôi thế này!
Cứ mỗi năm đến ngày Lập Hạ
Lại ngẩn ngơ vì đã ngây thơ
Chẳng lưu em lại nên giờ
Tâm hồn cứ mãi bơ vơ cõi trần!
4-2018