sóng
Con sóng già nằm phơi trên cát
Đầu bạc phơ bọt sủi tơi bời
Xong một đời vùng vẩy biển khơi
Bỏ đại dương trùng trùng sóng bạc
Giờ hết đường nằm im trên cát
Hồn tan hoang mệt mỏi rã rời
Thân sóng già vở vụn tã tơi
Nhớ nắng ấm cùng mây phiêu bạt
Bến bờ xa vời vợi dáng thuyền
Và nhớ quá cá kình ,cá nhỏ
Trong một mùa biển lặng gió êm
Nhớ những ngày giông bão đảo điên
Biển gào thét âm ba cuồng nộ
Ngàn sóng triển thần uy tột độ
Cho muôn loài kinh sợ thiên nhiên ...
Con sóng giờ nằm khô trên cát
Hấp hối bên bờ vắng bơ vơ
Nghe đại dương ngàn đời sóng vỗ
Con sóng già nằm chết ngẩn ngơ...!
PQT