một thời áo trắng
MỘT THỜI ÁO TRẮNG
Thuở học trò đeo mang đời vương vấn
Giấy mực thơm tho tinh nghịch hồn nhiên
Ta thầm thương em áo dài tươi tắn
Mái tóc ru ai ngày ấy ngoan hiền
Con đường trần một mình chân đếm bước
Xe đạp xuôi về hạt bụi còn bay
Một thoáng mộng mơ chân trời quen thuộc
Phượng hồng kia em bẻ nhánh cầm tay
Thuở học trò môi hồng còn bỏ ngỏ
Tâm hồn chưa sầu ghé mắt với ai
Mặt trời chải tóc in tròn trước ngõ
Cỏ cây dậy thì sương đọng sớm mai
Chút bẽn lẽn dồn hương chân non dại
Chưa giẫm bóng tơ hồng góc thời gian
Đôi mắt chưa nhốt vần thơ êm ái
Gió trinh nguyên thổi mãi chiếc lá vàng
Thuở học trò in sâu trong kỉ niệm
Êm đềm trôi qua trang sách yêu thương
Chuyện đèn sách như vẫn còn ẩn hiện
Về lại con đường áo trắng tỏa hương
Đêm 20/7/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1064 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|