Poem logo
Poem logo

con đường mùa đông

Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Con đường đầu tiên chúng mình gặp nhau
Anh rất muốn đặt thành tên em ạ
Chúng mình gọi là đường mùa đông nhé
Với nồng nàn tha thiết chuyện yêu thương.

Có những hôm mưa nhuộm trắng con đường
Cây trút lá nghe từng cơn gió lạnh
Mây che hết bầu trời sao lấp lánh
Ta đi về dò dẫm giữa đêm đen.

Phía xa xa le lói một ánh đèn
Vang vọng lại lời ca sao quen thuộc
Ta bỗng thấy rộn ràng như thuở trước
Những ước mơ thơm tiếng mẹ ru hời.

Con đường mùa đông giờ mấy tuổi rồi
Dẫu có đổi thay so với ngày em đến
Vẫn xao xuyến như buổi đầu hò hẹn
Nắm bàn tay trong gió lạnh bồi hồi.

Những ngày đông rạng rỡ ánh mặt trời
Vẫn thấy lạnh một mình qua nơi ấy
Những ngày lạnh đến bao nhiêu cũng vậy
Đi bên nhau sao ấm áp nụ cười.

Hạnh phúc xôn xao em nói một lời
Anh hãy nhớ quàng khăn cho đỡ lạnh
Anh hãy nhớ mặc thêm manh áo ấm
Nhớ đừng về muộn nhé lúc không em.

Con đường mùa đông năm tháng ấm êm
Tình yêu đến từ ngày đầu gian khó
Luôn ở bên nhau và sẻ chia mọi thứ
Hạnh phúc ngọt ngào năm tháng yêu thương.

Bằng những niềm vui giản dị bình thường
Bằng tất cả chân tình, bằng tất cả
Con đường mùa đông tình yêu, nỗi nhớ
Cứ nồng nàn như thể buổi đầu tiên.

Facebook: Tạ Thăng Hùng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm