em từ lục bát bước ra - em chìm vào trong lục bát Tác giả: Ngưng Thu
EM TỪ LỤC BÁT BƯỚC RA. Em từ lục bát bước ra*. Nghiêng chiều. Đợi nắng. Mây là lượt bay. Tứ thơ em. Chuốc tôi say. Nguyệt cầm rung gọi…. Trăng ngây xuống trần. Tôi mơ... Mơ áng lục vần. Khỏa hồn thơ. Quyện. Trắng ngần... |
tự lúc nào Tác giả: Phuong Vuong
Tự lúc nào tình ta dần nhạt nhoà. Anh ra đi cho mình em oà khóc. Dù trong lòng em cố nén niềm đau. Bởi yêu anh trong lòng em đau xót. Tự lúc nào khi anh chẳng hiểu em. Nói gì ra anh đều xem nói nhảm. Anh lạnh lùng trong... |
em từ lục bát Tác giả: Lê Hân
Em từ lục bát bước ra. Bốn bề hơi thở Nguyên Sa dịu dàng. Giường đầy hoa đã ngấm sang. Thịt da khi đổi y trang mỗi ngày. Trái tim đồng lõa ngón tay. Nở thơm trên thỏi sáp bày bên hông. Máu không trở lại chính tâm. Mà bên... |
1008 - tự lực cánh sinh Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Nhà tranh ấp ủ những niềm mơ. Vượt thác qua dông cập bến bờ. Chủ động đường đời luôn gắng sức. Cầu xin may rủi chẳng mong chờ. Dẫu thân mưa nắng bền tâm chí. Dâu bể đã từng diệu ý thơ. Lòng có trung kiên Phật cứu độ. Đủ đầy... |
em từ lục bát bước ra Tác giả: Tuyền Linh
Em Từ Lục Bát Bước Ra. 1. Em từ lục bát bước ra. Bàn chân khuê các đàn hòa thanh âm. Tóc mây ủ mộng thi cầm. Đàn tương tư bỗng khóc thầm phím tơ. Điệu hư phù trỗi bơ thờ. Hồn ta chừ biết so tơ phím nào ? Nửa đời tình... |
không Tác giả: Đông Tảo
"Trời là không đất cũng là không". Nên hồn như lạc giữa mênh mông. Bao la trời đất thênh thang lối. Như biển tạo từ trăm nhánh sông. Từ lúc tình ta chỉ là không. Từ lúc em đây tắt lửa lòng. Từ lúc anh về vui duyên... |
kim cang từ lúc nào rơi nhói òa Tác giả: Nguyễn Đăng Tuấn
Hình như ký ức luân lưu. Tôi con chịm Lạc vô ưu đọan nào. Chiều đi theo ngọn gió trào. Hàng cây se lạnh trúc đào tương tư. Hình như ngọn sóng ngật ngừ. Để riêng tiếng nhạc trầm hư cõi người. Chiều rơi từng khúc... |
từ lúc Tác giả: Phục Hưng
Từ lúc em đi anh buồn lắm. Hàng cây ghế đá lúc ta ngồi. Giờ đây bụi vương đầy lá rụng. Cỏ vàng héo úa chẵng bóng ai. Từ lúc em đi nhà chống vắng. Cảnh chiều tơi tả nắng miên man. Gió về tìm em buồn hiu hắt. Cữa khóa bao ngày... |
từ lúc đưa em về là biết xa nghìn trùng Tác giả: Lê Phụng An
Từ lúc đưa em về là biết xa nghìn trùng…Câu thơ ai nhỉ, thuộc lòng, khi không chợt nhắc, khi không lại buồn! Em về! Về với Cố Hương để anh mãi mãi tha phương xứ người…Đến đây lỡ khóc lỡ cười, lỡ Xuân xanh tiếp lỡ thời Chiến... |
từ lúc em đi Tác giả: Thiên Ân
TỪ LÚC EM ĐI. Từ lúc em đi thơ tình giẫy chết. Có muôn điều ngờ nghệch lại kém duyên. Trái yêu thương mọc trên nhánh muộn phiền. Ta tự nhủ xích xiềng treo đáy mắt. Ranh giới mong manh đạp chân tím ngắt. Góc tối kia góp nhặt... |