thương vợ
Tác giả:
Trần Tế Xương
Quanh năm buôn bán ở mom sông. Nuôi đủ năm con với một chồng. Nuôi đủ năm con với một chồng. Lặn lội thân cò khi quãng vắng. Eo xèo mặt nước buổi đò đông. Một duyên hai nợ, âu đành phận. Năm nắng mười mưa, dám quản...
|
tự vấn
Tác giả:
Trần Tế Xương
Trải mấy mươi năm vẫn thế ru ? Rằng khôn ? Rằng dại ? Lại rằng ngu ? Những là thương cả cho đời bạc. Nào có căm đâu đến kẻ thù. No ấm chưa qua vành mẹ đĩ. Ðỗ đành may khỏi tiếng cha cu. Phen này có dễ trời xoay lại. Thằng...
|
thói đời
Tác giả:
Trần Tế Xương
Người bảo ông điên, ông chẳng điên. Ông thương, ông tiếc hóa ông phiền. Kẻ yêu người ghét hay gì chữ. Ðứa trọng đứa khinh chỉ vì tiền. Ở bể ngậm ngùi con tói lạch. Ðược voi tấp tểnh lại đòi tiên. Khi cười khi khóc khi than...
|
tự đắc
Tác giả:
Trần Tế Xương
Ta nghĩ như ta có dại gì, ai chơi, chơi với, chẳng cần chi. Kìa thơ tri kỷ đàn anh nhất, nọ khách phong lưu bậc thứ nhì. Ăn mặc vẫn ra người thiệp thế, giang hồ cho biết bạn tương tri. Gặp thời, gặp vận nên bay...
|
thú cô đầu
Tác giả:
Trần Tế Xương
Cái thú cô đầu nghĩ cũng hay, cùng nhau dan díu mấy đêm ngày. Năm canh to nhỏ tình dơi chuột, sáu khắc mơ màng chuyện gió mây. Êm ái cung đàn chen tiếng hát, la đà kẻ tỉnh dắt người say. Thú vui chơi mãi mà không...
|
trần tế xương
Tác giả:
Trần Tế Xương
Trần Tế Xương lúc nhỏ bố mẹ đạt tên là Trần Duy Uyên. Sinh ngày 10 - 8 năm Canh Ngọ (5 - 9 - 1870 Dương lịch) ở làng Vị Xuyên, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Ðịnh ( nay thuộc phố hàng nâu Nam Ðịnh). Lớn lên tự là Mặc Trái, hiệu Mộng...
|
về đi cầy
Tác giả:
Trần Tế Xương
Hán tự, chẳng biết Hán. Tây tự, chẳng biết Tây. Quốc ngữ cũng tịt mít. Thôi trở về đi cầy. Trồng ngô và trồng đậu. Cấy chiêm lại cấy mùa. Ăn không hết thì bán. Bán, đã có Tây mua. Ðược tiền thì mua rượu. Rượu say rồi...
|
tự trào
Tác giả:
Trần Tế Xương
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành (1). Mắt thời lơ láo mặt thời xanh. Vuốt râu nịnh vợ con bu nó. Quắc mắt khinh đời cái bộ anh. Bài bạc kiệu cờ cao nhất xứ. Rượu chè trai gái đủ tam khoanh. Thế mà vẫn nghĩ rằng ta giỏi. Cứ...
|
tiến sĩ trung thu
Tác giả:
Trần Tế Xương
Ông đỗ khoa nao ở xứ nào?
Thế mà hoa hốt với trâm bào
Một năm, một tiết trung thu đến
Tôi vẫn quen ông chẳng muốn chào.
|
thông gia với quan
Tác giả:
Trần Tế Xương
Gái góa đem mình tựa cửa quan. Nghĩ rằng quan lớn thế thì sang. Thương con toan lấy dây tơ buộc. Kén rể vì tham cái lọng tàn. Nào có ra chi phường khố lục (1). Thôi thì cũng tủi kiếp hồng nhan. Cậu này ắt hẳn hay nghề sáo...
|