giọt đắng
Tác giả:
Quan Dương
Ngày xưa trời ở trên trời. Ngày xưa em ở bên ngoài cõi tiên. Bỗng nhiên trời nổi cơn điên. Ðày em xuống chỗ trái tim tôi ngồi. Từ khi ngày ấy ... Hỡi ôi ! Em thành giọt đắng ngủ vùi trăm năm. Khi không tôi bị trời...
|
kể chuyện về má tôi
Tác giả:
Quan Dương
Khi quân Bắc vào cào xé Miền Nam. Má mắc u lòng lên đôi vai gánh. Bảy thằng con trai năm thằng là lính. Khi đi ở tù bỏ má héo khô. Gió tụ đông về lạnh nhíu bờ da. Chậm mắt má mờ, đỏ dòng lệ nhỏ. Năm thằng con trai...
|
giao mùa
Tác giả:
Quan Dương
Cây cội già đứng rủ4 rục giữa sân. Gầy. Nhánh gãy gió lùa qua kẻ. Buốt. Chiếc lá rơi không thả. Lời từ biệt. Đựng trên lưng. U uất buổi chia lìa. Vĩnh biệt thôi , chiếc lá cuối tàn thu. Trăn trở lắm cũng chao đầu...
|
hương xưa
Tác giả:
Quan Dương
Cũng có lúc muộn phiền anh nhớ lại. Chuyện ngày xưa không trọn mộng cau trầu. Anh còn đây nhưng em đã về đâu? Năm tháng có làm phai hương ngày cũ? Em môi mắt năm xưa về gỏ cửa. Chuyện tình mình phút chốc đã bao năm...
|
góc quán nhớ người
Tác giả:
Quan Dương
Góc quán nửa đêm trời hiu lạnh. Chiếc lá rơi mình bay chao dao. Bên tách cà phê từng giọt rụng. Lờ đờ khói thuốc tỏa cong queo. Trong làn khói thuốc em hiền hiện. Đôi môi sơn đỏ mắt xâm viền. Chéo áo núp trên bờ kẽ...
|
hoài phố cũ (gửi về ninh hòa)
Tác giả:
Quan Dương
Con phố nào tôi thấy lạ như quen. Cũng chừng đó một dòng người xuôi ngược. Cũng chừng đó một dòng sông bãi cát. Tôi cùng em thường ngồi đợi trăng lên. Cũng giữa lòng con phố nhỏ buồn tênh. Người qua lại chiếc cầu soi...
|
ghen với trương chi
Tác giả:
Quan Dương
Trương Chi xấu xí hơn ta. Lụy tình mới nhả ngọc ra với đời. Còn ta phong nhã hơn nhiều. Lẽ nào không ngọc em rơi khi xù ? . Nhờ em buông tiếng chối từ. Nên ta mới đủ lý do thất tình. Như mưa rớt xuống thình lình...
|
ghen với trăng
Tác giả:
Quan Dương
Em đang thiêm thiếp giấc nồng. Trăng chui khe cửa đến nằm kề bên. Tựa đầu em gối lên trăng. Bỗng nhiên trăng cũng hồn nhiên như người. Mắc gì lại thẫn thờ tôi. Ghen trăng lén chụt lên môi ai kìa. Treo hồn vào cõi...
|
giọng bắc kỳ em
Tác giả:
Quan Dương
Đêm đông trời lạnh từng cơn. Giọng em nghe ấm còn hơn trùm mền. Anh từng vổ ngực xưng tên. Yêu em lòng cũng hoá mềm trở ra. . Đường phone dài tuốt bên Nga. Anh có cảm giác như là sát bên. Giọng Bắc kỳ giống ...
|
em đâu rồi
Tác giả:
Quan Dương
(gửi DND). . Nắng không mọc lá sầu theo nhánh úa. Em đâu rồi có nghe tôi gọi không. Chiều nay lạnh tay buồn trên phím gỏ. Tôi tìm em lặng lẽ khắp không trung. . Biển thì rộng trời mù xa tít tắp. Em đâu rồi có nghe...
|