khi em ăn trái nhãn lồng
Tác giả:
Quan Dương
(tặng anh Phạm Ninh). Khi em ăn trái nhãn lồng. Chim quyên tháp cánh bay tìm bến mơ. Tôi ngồi bóc vỏ bài thơ. Tinh khôi hong trái tim giờ hóa non. Thia lia quen chậu nhớ nguồn. Còn ta nhân ngãi tình non hóa già...
|
khúc tương tư
Tác giả:
Quan Dương
Anh mài bén khúc ru xưa. Bổ làm hai trái buồn vừa chín cây. Bày lên chiếc dĩa thở dài. Thắp dư âm gọi bóng người trăm năm. Rót anh đầy cốc trăng rằm. Uống chung em cạn nỗi niềm này thôi. Ngậm đau vành cốc bồi hồi. Thấy...
|
khi bị bệnh
Tác giả:
Quan Dương
Bàn tay ai đó như có điện. Khi chạm vào ta. Ta rợn người. Có phải vì em, ta nhuốm bệnh? Hay trời trở gió bị flu. Chỉ biết suốt ngày ta ngầy ngật. Bồ hòn ba chén còn một phân. Trùm chăn ta uống nghe đắng nghét. Chảy...
|
khi dạt bước vào nhau
Tác giả:
Quan Dương
Mai cổ tích từng làn hơi em thở. Anh. Mỗi một ngày. Một lúc. Một đêm. Bài toán hỏi:. -Điểm gặp nhau của hai đường thẳng song song? Giải đáp :. - Điểm gặp nhau ở vô cực. Anh lang bạt cuối đời rồi cũng gặp. Tình...
|
kỷ niệm
Tác giả:
Quan Dương
Hồi nhỏ tôi rất anh hùng. Một mình dám nhảy cái đùng xuống sông. Bơi nghiêng. Bơi ngửa giữa dòng. Hiên ngang trấn giữ suốt vùng tuổi thơ. Mặc con bé sát bên nhà. Phục tôi bơi lội thường ra lén dòm. Thời gian như...
|
khóc
Tác giả:
Quan Dương
Chai rượu ngã chúi nhào vô đáy cốc
Dập tím bầm khuôn mặt gã đàn ông
Đáy cốc nhỏ chở lòng chai quá chật
Một giọt thừa tràn lên mắt rưng rưng
Quan Dương
|
khi không bỗng nhớ
Tác giả:
Quan Dương
Tan sở mồ hôi như nhúng nước. Mình mẩy tèm nhem dính gớm òm. Cũng chẳng thèm lau chi. Mệt xác. Để vậy trộn vào mùi hương em. Chợt nhớ, còn em đâu mà trộn. Anh đúng là đang mộng giữa ngày. Em đã sang sông từ tám kiếp...
|
khi chồng em không phải là anh
Tác giả:
Quan Dương
Khi chồng em không phải là anh. Công viên cũ thu buồn hơn năm trước. Chiếc lá rụng thở dài trên mặt đất. Không có em anh chẳng thiết tha nhìn. Khi chồng em không phải là anh. Hơi thở đó hết thơm mùi con gái. Mỗi lúc...
|
lại là ngày sinh nhật
Tác giả:
Quan Dương
Lại là ngày sinh nhật. (tặng trúng ai ráng chịu). Không thể buộc thời gian dừng đứng lại. Nên ta đành thả tuổi ta trôi đi. Ngày sinh nhật làm lơ không muốn nhắc. Sợ mốt mai miệng lỗ đã gần kề. Nhưng em lại vô...
|
lá cờ
Tác giả:
Quan Dương
Thuở lên rừng xuống biển trèo non. Bạn như tôi không ai tính đường chiến bại. Giờ sợi tóc đã bạc theo sương gió. Như vậy đâu có nghĩa đầu hàng. Tự hỏi lòng. (hỏi để nhói lòng thêm). Trí cạn sức cùn theo dòng cơm áo...
|