chơi cút bắt với em
Tác giả:
Quan Dương
Năm, mười , mười lăm, hai mươi. Anh chơi cút bắt tháng mười với em. (Tường Vi). Năm, mười .... mười lăm .... hai mươi. Búp môi hé đỏ nụ mơì hồn nhiên. Tu hoài không được thành...
|
chuyện anh và em
Tác giả:
Quan Dương
Ngày xưa, em : con dế ngủ trong hang. Anh đổ nước ngoi đầu lên để thở. Mẹ đã dặn coi chừng thằng ma giáo. Thế nhưng em vẫn bị anh lọc lừa. Ngày xưa, anh : cọng cỏ ngậm sương khuya. Thao thức thâu thêm nghe con dế hát...
|
có một miền quê
Tác giả:
Quan Dương
(có một vùng đât tên gọi là Ninh Hòa luôn nằm sâu từ ký ức). Có một miền quê. Nằm ngửa vắt ngang đường. Đèo dãy phố ngủ trên lưng quốc lộ. Một miền quê vô danh? - Có thể. Sao trở trăn hoài trong nỗi triền miên?...
|
chiêm bao
Tác giả:
Quan Dương
Bao tiếng xùm.... Bum tiếng xào. Anh nhá bàn tay ra cái bao. Để em chẩm rãi ra cái kéo. Cắt ngọt đường tim hơn lưỡi dao. Bao tiếng xùm... Bum tiếng xào. Em nhá bàn tay ra cái bao. Để anh vội vã ra cái búa. Tay nắm...
|
chùm hoa dại bất chợt gặp bên đường
Tác giả:
Quan Dương
Buổi trưa hạ nào bất chợt một chùm hoa. Gặp ta nở ven đường cầu thực. Né bánh xe lấn vòng nhật nguyệt. Chùm hoa lách mình lung linh. Lung linh. Chùm hoa dại khờ nhuộm nắng hạ vàng ong. Đánh động nơi ta một nỗi buồn...
|
có một ngày ta bật khóc
Tác giả:
Quan Dương
Tặng ca đoàn Alleluia Louisiana. Ba mươi năm rồi dòng lệ tưởng đã khô. Bởi cuộc sống quanh đây lắm điều phiền toái. Ăn ngủ ỉa có khác gì cái máy. Tất bật thời gian giống kẻ điên khùng. Có một ngày dòng lệ tưởng đã...
|
chiều ra viếng mộ
Tác giả:
Quan Dương
Đại Chí rốt cùng ba trở lại. Cắm nén nhang này trước mộ Uyên. Cảnh cũ giờ đây sau mòn mỏi. Lòng ba đau tựa nhát gươm xuyên. Chiều lên mờ khói nhạt. Hoàng hôn ngậm cỏ sầu. Não nùng con dế khóc. Chim lạc cánh về đâu...
|
chuyện kể từ một chiếc cầu
Tác giả:
Quan Dương
( gửi cầu Dinh , Ninh Hòa). Lần theo từng ngón tay cong. Tôi mò mẫm lội ngược dòng sông Dinh. Lật ngăn ký ức thình lình. Chiếc cầu một dạo cõng tình tôi qua. Nhà em ở phía Phước Đa. Tôi bên Mỹ Hiệp phải qua chiếc...
|
cổ áo dậy thì
Tác giả:
Quan Dương
Em quên gài cửa. Thơ ngây bỏ nhà. Theo ta xuống phố. Búp mặc áo hồng. Ngực xuân chúm nụ. Con mắt kẻ phàm. Lòng ta em rõ. Theo nhịp tim thầm. Ngực hoa. Xuân nở. Tràm bàn tay thon. Linh hồn ta thở. Kề môi em....
|
cố hương
Tác giả:
Quan Dương
Những đám mây đen từ phương Bắc. Kéo về phủ kín khắp trời Nam. Nả từng tia chớp vô thành phố. Đổ trút lên đầu mưa tang thương. Đàn chim sợ hãi bay ra biển. Rớt lại quê nhà trăm vết thương. Tiếng nấc bật kêu thành...
|