cái khổ
Tác giả:
Quan Dương
Hắn đã giở trò quất ngựa truy phong. Chắc em thấm thế nào mùi phụ bạc? Cái khổ của em, cái khổ ta bữa trước. Như con gà nhúng nước mắc mưa. Cái khổ của em là cái khổ nhân đôi. Còn cái khổ ta chỉ một lần được khổ...
|
bỗng một hôm
Tác giả:
Quan Dương
Bỗng một hôm em trở thành thuốc phiện. Anh khi không mắc phải chứng bệnh ghiền. Mỗi một ngày khi đến giờ tới cữ. Anh nhìn trời ngó đất .... rồi lên cơn. Nhưng trời đất có gì đâu mà ngó? Cũng chiều mây phiêu lãng như...
|
buồn đông
Tác giả:
Quan Dương
Mùa đông ở đây nắng không mọc. Chỉ có gió luồn trên nhánh cây. Nhớ khỉ lạnh đầy ran lồng ngực. Không nắng , hái gì sưởi ấm đây? Mùa đông hơi thở như mây khói. Đọng giữa trời sương một bóng hình. Trải tấm lòng anh ra...
|
chấm phết
Tác giả:
Quan Dương
Trái tim tôi. (chấm). (xuống hàng). Nay xin nạp mạng. (gạch ngang). Cho người. Em thênh thang. (phết). Mây trời. Còn tôi. (hai chấm). Như loài bung xung. Em thanh khiết. (phết). Tựa trăng. Còn tôi...
|
cây cúc con cà chiếc ghế đá
Tác giả:
Quan Dương
Bên chiếc ghế nứt một cây cúc con. Hạt giống chắc từ trên trời rơi xuống. Giữa nắng gió nỡ chùm hoa trắng. Vài búp xanh ngã đầu lên bờ ghế. Ngoan. Chiếc ghế già cũ rích góc công viên. Con nhện giăng tơ tràm một mảng...
|
chỉ còn thơ
Tác giả:
Quan Dương
Chỉ còn thơ trộn trong ta. Giữa khi đất sắp lìa xa cõi trời. Xẻ thân con chữ làm đôi. Ta đem một nửa gửi người trăm năm. Nửa kia ta lót gối nằm. Tương tư trăn trở gọi thầm tên ai. Mượn thơ ta vẽ dáng người. Vẽ hai con mắt...
|
chiếc xe cũ
Tác giả:
Quan Dương
Chiếc xe cũ buổi trưa trời trở. Chạy khật khù như một gã điên. Chận ngã tư. Đèn nheo mắt đỏ. Một phút chờ. Đuối sức. Nằm yên. Người Mỹ đen thúc còi inh ỏi. Louisiana nắng rớt cháy đường. Chiếc xe chảy mồ hôi nhễ nhại...
|
cánh bướm
Tác giả:
Quan Dương
Ngày em chưa biết điểm trang. Như hoa còn búp xanh rờn ngây thơ. Tôi con bướm đực còn tơ. Đậu trên búp nụ tỉnh bơ. Ngu đần. Nước trôi lách kẽ ngón chân. Búp xanh đã nở nụ hồng mãn khai. Biết soi gương kẻ chân mày...
|
buổi chiều tháng chạp
Tác giả:
Quan Dương
Hôm nay thứ sáu mười ba. Ngày mai mười bốn mốt là mười lăm. Mặt trăng đang méo bỗng rằm. Tháng chạp lùi lũi cuối năm cùn đường. Thế là thêm một tha phương. Thế là thêm một mùa xuân xa nhà. Hôm nay không giống hôm...
|
cà phê đắng
Tác giả:
Quan Dương
Ta với nhớ ngồi thu lu một góc. Phin cà phê nằm khóc trên mặt bàn. Giọt nước mắt đen thùi rơi xuống tách. Nắng hạ về đứng đợi ở ngoài sân. . Rằng tất cả đang cùng ta thinh lặng. Để tiễn đưa lần cuối những cuộc tình...
|