tương tư
Gió lay khẽ rụng trái sầu
Rung rinh mặt nước nghiêng bầu trời đêm
Ánh trăng rọi xuống gương mềm
Nỗi niềm khắc khoải hằng đêm riêng mình
Người về bên ấy lặng thinh
Bên này mòn mỏi bóng tình cô liêu
Ôm sầu nghe dạ đăm chiêu
Đâu rồi hình dáng mỹ miều năm xưa
Tôi về nhặt mảnh trăng thưa
Tiếc thương một mối tình chưa trọn bề
Đêm trường quạnh quẽ lê thê
Lắc lư trong dạ não nề thâu canh.
LT
20.1.2020