đà lạt phố
Nàng kị sĩ buông mình trên lưng ngựa
Thảm cỏ mềm êm ả tựa bức tranh
Tiếng chim hót gợi nỗi niềm chan chứa
Khẽ lung linh giọt nắng biếc đầu cành
Hoa đua nở cánh mỏng manh trong gió
Toả hương nồng khoe sắc đỏ si mê
Đà Lạt phố say lòng bao khách trọ
Mải rong chơi ngỡ quên mất nẻo về
Lưu luyến mãi miệt sơn khê ngập nắng
Khúc nhạc tình vi vút rặng thông reo
Chút phiền muộn tan theo làn sương trắng
Mặc ưu tư gửi gió cuốn bay vèo.