đôi khi buồn...
Đôi khi buồn...
Đôi khi như một trẻ thơ
Mong khen khích lệ đợi chờ tiếng vui
Đôi khi cũng thích hạt bùi
Nhâm nhi tán gẫu hương mùi thân thương
Thích tìm chân lý đời thường
Sinh hoạt đơn giản, không vương cầu kỳ
Cuộc sống không thích chạy thi
Nhưng thích hội họp không vì lợi danh...
Đôi khi đầu óc tanh bành
Như say như lú hóa thành ngây ngô
Tưởng hay nên hóa hồ đồ
Tưởng trái ngon ngọt mà vồ nhớt nhây
Xem người đi khắp đó đây
Có gây trồng được một cây nhân hiền?
Người ta tôn thờ đồng tiền
Mà quên đi Chúa đưa quyền cho ta
Đôi khi thấy mình lẻ xa
Vị cao phú qúy đi qua phớt lờ
Lục trong đáy túi vần thơ
Đem ra viết đại gửi nhờ Face đây
Nay xin Mẹ ở trên mây
Chỉ cho con biết trồng cây nhân hiền...
CH2