cái roi mây bố không đánh bao giờ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Tuổi trẻ vô tư quên ăn, quên sợ. Đi học quên bút, vở. Một thời chăn trâu tắm truồng. Dầm trong nắng trong mưa. Quê hương với bao dòng sông xanh, đỏ. Bao dòng đục dòng trong, không dòng nào không ngụp lặn vẫy vùng...
|
về với cội nguồn
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Về thăm quê gặp mùa đổ ải. Cánh đồng giờ bùn nước ngập ống chân. Ai cặm cụi trong mưa cấy nhánh mạ xuân. Tôi thương lắm, giữa đồng heo hút gió. Lá bánh còn kia, gạo, đỗ ngâm còn đó. Tết đến gần mạ không thể để già hơn...
|
xin người
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Xin đừng ném cái nguýt dài. Để cho vỡ vụn hình hài tiếng yêu. Đừng xô bóng ngã liêu xiêu. Đừng đào sâu nữa, cầu Kiều chưa xây. . Xin đừng nghiêng nắng về tây. Đừng mang mây đến lấp đầy yêu thương. Đắng cay nào có xông...
|
đoản xuân buồn
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Xin dâng lên hương hồn chị PHAN THỊ SOA, vợ Nhà thơ TÙNG BÁCH. Chẳng lành. Dù một đoản xuân. Đất trời tê tái. Tình phân đôi đường. Biết rằng đạo nghĩa cương thường. Trái ngang vẫn lắm. Khó lường xưa nay. *. Dầm dề mưa...
|
về miền quê an lạc
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Về đường Lâm* không thấy dáng rừng. Đến phố Cháy* chẳng tro tàn vương bụi. Chỉ một sắc xanh trải dài chân núi. Mạ mới xuống đồng còn nồng ấm tay em. *. Chiêm ải, mùa dầm, đồng trũng đã quen. Dẫu mưa nắng mùa gặt không...
|
kỷ vật trong tôi
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Viết cho em. Nỗi nhớ thành kỷ vật trong tôi. Mấp máy bờ môi, cháy lòng cơn khát. Khoảng cách xa cứ nôn nao mùa hạn. Đếm giọt thời gian mong đến hẹn xuân thì. *. Úa héo lòng tôi, nỗi nhớ vẫn xanh rì. Biết nơi ấy...
|
trước biển mùa ngâu
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Từ thẳm sâu biển bao dung nhẫn nhịn. Ghìm sóng ngầm cùng bão tố. Vào thu. Dìu dặt muôn trùng. Nhè nhẹ hát ru. Để những mộng mơ tìm về giấc ngủ. *. Những con sóng từ ngàn xưa cũ. Vẫn không già trong ký ức trẻ...
|
chôn đi một thuở mơ hồ
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Viết cho người có chuyện tình dang dở. Mượn câu thơ đào mồ. Chôn sâu ánh sao băng. Che đậy nỗi buồn. Lấp niềm vui dang dở. Xoá dấu vết bọt xà phòng oà vỡ. Trả lại ngày nào những nguyên thuỷ hoang sơ. *. Để em...
|
ba ngày tết nguyện cầu
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Xuân cũng đã về. Tết đà tam nhật. Con tự giam mình. Dâng hương lên Trời, Phật. Cầu anh linh Cha, Mẹ được an lành. *. Tết đầu đời thấy quá mong manh. Tóc con chẳng còn xanh. Mẹ, Cha khuất bóng. Biết xuân đến mà lòng...
|
tự dối lòng
Tác giả:
Đoàn Văn Nghiêu
Xin một lần tự dối lòng. Nói không. Nhưng lại nhớ mong rất nhiều. *. Muốn người an. Nói chẳng yêu. Nào hay ngơ ngẩn những chiều riêng tôi. *. Thời gian đốt cháy bờ môi. Cầm lòng. Nhật - Nguyệt cứ trôi ngang đời....
|