hai thằng trời bất lương
Hai thằng mèo đang lớn
Mà ngu ngốc vô chừng
Vừa được về nhà mới
Chúng đã ỉn tưng bừng
Cát, thùng bày hẳn hoi
Đồ ăn hợp lứa tuổi
Mà thằng Bông thì ói
Thằng Đui Then trốn vội
Mặt tèm lem bẩn thỉu
Hai đứa đói lả thân
Xách hai thằng đi tắm
Chúng suýt xỉu ngang chừng
Qua một đêm kinh hãi
Chúng bạo dạn thân can
Thêm điá ỉn ngang tàng
Khắp nơi trừ thùng cát
Đui Then cắn thằng Bông
Thằng Bông kêu oe óe
Mà nếu không nhốt chung
Nó gào như tận thế
Chúng nhảy xổ lên giường
Chân lấm đầy nước, cát
Mặt dáo dác ngó quanh
Lôi gối mền xuống đất,..
Mươi phút không thấy mặt
Ta vội vã tìm ngay
Thằng Đen vụt như bay
Từ trong phòng quên khóa
Cái mùi kinh khủng tỏa
Đủ hoảng loạn tâm can
Tìm mãi khắp trên sàn
Không lòi ra vết dấu
Hít, nghĩ choáng váng đầu
Đành nằm yên một chút!
Thì sững sờ một thôi
Trên giường nguyên bãi c*
…
Ta vẫn luôn đồng cảm
Sinh vật khát tự do
Đâu ác lòng nhốt kín
Hai thằng nhãi lắm trò
Nên nếm mùi tuyệt vọng
Làm con tù khổ sai
Bỏ thí chuỗi ngày dài
Tự do và thơ mộng
Nhàn hạ và yên ấm
Cho cái nỗi hám mê
Cho cái tội xuẩn ngốc
Muốn khuất phục Trời con.