窗外的夏天 mùa hạ bên ngoài ô cửa sổ
Mùa Hạ Bên Ngoài Ô Cửa Sổ
Thanh âm ấy đã nỉ non rất lâu trong đêm thẳm
Mặt trời dâng
Tất cả những giọt mưa trong thoáng chốc lấp lánh
Đã biến thành hơi nước ấm áp
Tôi không đi lau kiếng
Tôi biết trời rất xanh
Cây phơi trần mái tóc
Giữa tiếng “cạc cạc” đó xen vào nhịp gõ
Tất cả thèm biến thành một con côn trùng săn mồi khổng lồ
Mọi thứ đã xa xôi như thế
Chúng ta từng yếu ớt như ve buổi sớm
Với những cánh ướt sũng
Chiếc lá thì dày, chúng ta non trẻ
Không biết điều chi, và cũng chẳng muốn biết chi
Chỉ biết, mộng sẽ trôi bay
Sẽ đưa chúng ta vào ngày
Gió trải đường cho mây
Nước hồ gom ánh sáng kết thành tấm gương lấp lánh
Ta ngắm phiến lá non xanh
Tôi vẫn thế, chẳng hề muốn biết
Chẳng bận tâm đi lau ô kiếng
Sóng mùa hạ xanh thẫm (rừng khuya) nhấp nhô (nổi chìm)
Mái chèo đang khua
Loài cá tách dòng nước sáng và mượt
Tiếng cười của trang phục tắm đỏ khẽ dần và biến mất
Mọi thứ đã quá xa xôi như thế đó
Mùa hạ ấy vẫn cứ quẩn quanh lần lữa
Thanh âm đó đã ngưng bặt rồi
(Bản dịch của Cung Fa dựa trên nguyên tác đăng kèm ở dưới)
窗外的夏天
那个声音在深夜里哭了好久
太阳升起来
所有雨滴都闪耀一下
变成了温暖的水气
我没有去擦玻璃
我知道天很蓝
每棵树都龇着头发
在那“嘎嘎”地错着响板
都想成为一只巨大的捕食性昆虫
一切多么远了
我们曾像早晨的蝉一样软弱
翅膀是湿的
叶片是厚厚的,我们年轻
什么也不知道,不想知道
只知道,梦会飘
会把我们带进白天
云会在风中走路
湖水会把光亮聚成
闪烁的镜子
我们看着青青的叶片
我还是不想知道
没有去擦玻璃
墨绿色的夏天波浪起伏
桨在敲击
鱼在分开光滑的水流
红游泳衣的笑声在不断隐没
一切多么远了
那个夏天还在拖延
那个声音已经停止
顾城