nhận
''Ngẫm hay muôn sư tại Trời
Trời kia đã bắt làm người có thân
Bắt phong trần, phải phong trần
Cho thanh cao, mới được phần thanh cao''
(''Kim-Vân-Kiều'' Nguyễn Du)
Trời cho phải nhận biết sao
Lỗi đành chịu vậy, chớ bào chữa chi
Thương được trọng, ghét bị khi
Hiểu rồi thâu nhập có gì ngạc nhiên
Ráng sao ăn ở lành hiền
Thiệt mình chút đĩnh, chớ phiền tha nhân
Cố so bằng phẳng cán cân
Nhẹ lòng dấn bước đường trần Bát-Phong.
Dựng màn để cản gió giông
Hài đinh, dép sắt gai chông sợ gì
Đường ta đi, ta cứ đi
Nắng mưa chẳng ngại, dạ trì, gan kiên.
Khắc ghi lời của Thánh hiền
Học đòi Quân Tử, theo Tiên cảnh Trời
Trần gian là của muôn loài
Tâm bình, hồn lặng đêm ngày nhàn an
Nguyệt Dương sáng, mây mù tan
Thiều Quang chói lọi ngút ngàn muôn phương.
(Villemomble, 23 giờ 25 tư gia Hồng-Lộc, đêm trăng xuân 28-05-1999)