dỗi...
dỗi...
ngúng ngoa ngúng nguẩy
cái chữ dỗi tôi
xuân về lộc nẩy
cái chữ còn ngơi...
hỏi sao lại thế
giận lẫy gì nhau?
đôi mình như thể
hoa / lá quyện nhau...
dậy thôi - cái chữ
nắng réo ngoài kia
rong chơi chuyện kể
vui buồn xẻ chia...
chữ rằng:
ai bảo cô ngoa
đem em ra ngửi
để hoa phấn tàn?
em ơi
chiếc lá
cũng vàng...