bụi phấn hồng
      
      
      
      
        Sao cứ mãi để lòng mình vương vấn 
Nặng lòng hoài chút bụi phấn hồng nhan 
Hương giai nhân lồng lộng với gío ngàn 
Đêm mộng mị chập chùng như sương trắng 
Xa nhau rồi bên kia trời hoang vắng 
Dạ khúc buồn gío hát mấy mùa thu 
Đắng trên môi dư vị của tạ từ 
Hồn thương tích bởi đôi lần giông bão 
Tóc người xưa có còn thơm dị thảo 
Dĩ vãng nào hương quyện suốt mùa yêu 
Kỷ niệm đầy giữ được có bao nhiêu 
Tiếc nuối mấy cũng đành theo hoài nhớ 
Ngày tàn rồi chim tìm cây để trú 
Người bây giờ biết ẩn náu nơi đâu 
Cửa thiên đàng khép lại giữa lòng nhau 
Buồn còn lại chơ vơ làm chứng tích 
CV