người đi rồi
Người đi rồi còn để quên đôi dép
Nằm chơ vơ lăn lóc ở góc phòng
Dép có buồn có nhớ dấu chân son
Tiếc những lúc tựa kề bên gót ngọc?
Người đi rồi con gấu bông ươn ưởi
Cái bụng tròn thiếu tay ấm ai ôm
Trên da mềm như còn mãi mùi thơm
Của dĩ vãng đã xa tầm tay với
Người đi rồi ghế bàn sao thừa thãi
Ghế có đôi giờ chỉ một người ngồi
Để một mình tôi phải đối diện tôi
Và uống cạn chút đắng cay còn lại....
CV