đối thoại với ngôn từ
ĐỐI THOẠI VỚI NGÔN TỪ
Người có gì để nói
Tôi còn gì để thưa không
Khi điểm đích dừng chân
Chính là cuộc hành trình, và, ngọn lửa
Ta mỏi mắt tìm ta ngoài ra điều khác nữa
Chính đốm sáng trong lòng
Người còn gì để thề thốt không
Tôi có gì sám hối
Cỗ thập giá trên vai đau, mỏi
Là một phần thịt xương ta
Mọi cuộc diễu hành mình đã đi qua
Thành quách ngỗn ngang tâm hồn cằn phế tích
Người có gì để quên chưa
Tôi nhắc về rừng mỗi khi thèm nhớ lá
Giọt nước nọ chẳng kêu lên tên tuổi đó
Khi bơi giữa phù sa
Hơi thở vẫn là cơn đói mù lòa
Tình yêu tín hiệu phần viên mãn
Người đã có gì làm cống lễ chăng
Tôi khóc ngất trên nấm mồ không di thể
Khi linh hồn đáp trên mười ngón tay nhỏ bé
Trái tim đập ngay dưới chân mình
Mỗi va chạm vào nhau vang vĩnh cửu tận cùng
Cái chết trốn vào chiếc hộp thời gian vụn vỡ
Nào, người hãy nói, nhưng chớ bằng mật ngữ
Tôi hiểu đây mà chẳng viện đến vũ đạo ca từ
ĐCĐ