con đường định mệnh
Người đã chọn góc đời ngăn biên giới
Ta về thôi mưa bão dựng lại nhà
Bước cô đơn trên vạn nẻo đường xa
Đêm ngủ tạm bằng vần thơ mộng mị
Người đã chọn trăng vàng làm tri kỷ
Ta vầng mây màu xám đứng cúi đầu
Mái nhà xưa dột nát những đêm thâu
Lằn biên giới chia ranh trời nam bắc
Người đã chọn sợi dây thừng trói chặt
Chút hương duyên khe khắt chuyện trần gian
Ta về thôi chôn xuống một phũ phàng
Nằm im giữa bộn bề mù khói bụi
Gửi hồn đêm lang thang miền rừng núi
Ôi hoang vu lạnh ngắt tiếng côn trùng
Mùa dĩ vãng mùa tương lai tù túng
Mùa riêng ta tang trắng triệu vần thơ...
Lam Hồng Minh