xót xa...!
Xót xa cho trẻ sống không nhà
Lang thang bờ bụi từng ngày qua
Áo không đủ ấm, cơm không có
Đêm lại từng đêm, đón mưa sa...
Co rút em ngồi bên mái hiên
Mắt nai vương bao nỗi ưu phiền
Mong cho mưa ngớt, cho bớt lạnh
Giọt... đời cứ mãi rớt điềm nhiên
Tuổi thơ, em mộng một bà tiên
Với đôi cánh trắng, mắt dịu hiền
Choàng tay ủ ấm trong giây lát
Có đói cũng còn... giấc bình yên
....
Huyền Băng