sân ga chiều
      
      
      
      
        Tôi lạc giữa rừng người đang lớp lớp 
Chen nhau về đón ngợp bể yêu thương 
Mẹ gặp Cha mừng rỡ ở bên đường 
Anh gặp chị em gặp người hò hẹn 
Giữa bôn ba nghe bàn chân bẽn lẽn 
Bước ngập ngừng sân ga cũ buồn tênh 
Không phải trẻ thơ mà sợ chông chênh 
Người tấp nập sao lòng cô đơn vậy? 
Nép một góc cho đừng ai nhìn thấy 
Bối rối lòng không định hướng từ đâu 
Sợ chiều đi và đêm tan vào tối 
Còn lại mình tôi dò dẩm bước ban đầu 
Mỹ Trinh