đôi khi thơ chẳng còn nguyên vẹn
Đôi khi thơ chẳng còn nguyên vẹn
Bởi suối tương tư chảy suốt đêm
Thác nhớ thương từ nguồn nức nở
Lũ si mê cuốn cả vần chìm
Đôi khi ngó lại cuộc tình mình
Mệt mỏi chùng chân những bóng hình
Y mẻ lưới đời giữa biển động
Gió giông xé rách mất niềm tin
Đôi khi kỷ niệm về khơi dậy
Hờn giận ngày nào em với Anh
Tha thứ bao dung và độ lượng
Vết thương tình ái tự nhiên lành
Và khi nước mắt rơi thinh lặng
Lay nhẹ nỗi sầu thao thức thêm
Vạn giọt ăn năn như sám hối
Mới nghe hạnh phúc giữa tim mềm
Thúy Lan
Yêu Anh con tim bỗng dại khờ …dòng tóc em bờ môi em…. ở đó có linh hồn Anh …