đà lạt sương mờ
Ở đây sương trắng hay hoa trắng
ai bảo sương hoa trắng một màu
ta đã đôi lần môi rung cảm
lên bờ mi thắm mắt ai sâu...
Bảng lảng trong lòng ta sương khói
gió thoảng cành xuân ngỡ em về
xưa đừng giận dỗi tình phai úa
đâu để sầu trăng khuất mây che...
Thông đứng cheo leo triền đá núi
mây đem áo trắng gói trăng chiều
ngơ ngẩn suối tình thơ lạc nẻo
đồi ngàn vi vút gió thông reo...
" Ở xa sương khói mờ nhân ảnh "
chạnh lòng thương nhớ bóng hình xưa
về đâu đây nỗi niềm sâu lắng
một mảnh tình trăng với sương khuya..!
phan thanh minh