nỗi nhớ
Nỗi nhớ như sóng dập dềnh tìm bờ bến xưa
Như hải Âu đêm mưa mơ vùng trời xanh nắng hạ
Anh là biển vắng tìm bóng thuyền em
Một thủa lênh đênh chở về ngạt ngào rừng hương hoa Cúc
Trăng thề không hoen đục
Hoang đảo lặng thầm ngủ gục trong đêm
Chăn chiếu êm đềm
Cho nỗi nhớ ngập tràn cơn mê thần thánh
Mắt em lóng lánh
Muôn vì sao mơ
Tâm hồn bơ vơ nhớ nhung tuần trăng mật
Ðâu là sự thật
Đâu là ảo thơ
Ôi trái tim yêu thao thức mong chờ
Cái điểm hẹn từng giờ từng khắc ấy
Nỗi nhớ thương chín vàng thơm ngậy
Như lúa vào mùa như má môi em
Anh dạo khúc nhạc quen
Như để thấy tiếng hát em bên cạnh
Choàng tay ôm sương lạnh
Cho da thịt mình thêm khao khát hơi em
Liễu xanh kia xõa tóc bon chen
Sao sánh được mái tóc em tung bay trong gió
Kỷ niệm mình đây đó
Anh khắc họa thành tranh
Những khoảnh khắc mong manh
Sẽ mãi mãi nằm trên toan trắng muốt
Vần thơ nào chau chuốt
Cứ ngân nga trói buộc vào nhau
Bao nhiêu là nỗi đau
Bấy nhiêu nụ hôn nồng nàn xoa dịu
Mùa xuân tình líu díu
Tháng Năm mưa nắng tưng bừng
Thiên đường là hai kẻ biết chung lưng
Chia sẻ ngọt bùi xây vầng dương lửa ấm
Tình sâu nghĩa đậm
Nhớ thương ơi …Hãy theo nhau đi suốt cuộc đời