huyền thoại một mùa thu
Có một mùa thu trở thành huyền thoại
Nước mắt nào ngoại xứ chẳng nguôi ngoai
Nước mắt nào cho một phút đắng cay
Để mùa thu mãi mãi là huyền bí
Mùa thu đó em đi anh suy nghĩ
Biết bao người sang Mỹ để mưu sinh
Nhưng em ơi còn đây những ân tình
Có biết nhớ chúng mình ngày xưa đó
Anh vẫn nhớ huyền thoại ngày còn nhỏ
Những mùa thu lá cỏ phủ vàng ươm
Nhìn lá rơi ngúng ngẩy em chợt lườm
Khi anh trách sao tình ươm lâu quá
Giờ hai đứa cách xa nhau trời đôi ngã
Em cùng trời anh cuối đất đã xa
Vẫn trong nhau một tình cảm thiết tha
Mùa thu đã thành trong anh huyền thoại
James Carlos