đợi
Đợi Người phía đại dương xa tít
bên trời Tây mờ mịt khói sương
gởi về cố quốc mến thương
với bao tâm sự bước đương viễn du
Qua mấy mùa thu, đông, xuân, hạ
trên lối tình ngập cả ưu tư
dệt bao Điệp ngữ, ngôn từ
mà nghe sâu lắng thực-hư, mơ hồ
Bao ý tứ điểm tô Thi sắc
nét cổ xưa trấm mặc u hoài
một vùng ký ức trải dài
Xuân thì một thuở đôi vai nặng oằn
Nghĩa tình đó - gió trăng gởi lại
để cõi lòng trang trải tháng năm
để qua hết một kiếp tằm
sợi tơ trả nợ trăm năm kiếp trần
Đã mang chút phận thân Tài Mệnh
trên nẻo đời kẻ đến người đi
chút niềm vui - có Tương tri
đợi cùng chia sẻ ai bi kiếp người .