thơ tình toán học
THƠ TÌNH TOÁN HỌC
Em là một phương trình toán học
Anh giải rồi nhưng hóc bài xương
Lúc đầu anh tưởng bình phương
Em khai căn phát lột...truồng anh ra
Em thật giống một ma trận ảo
Anh ghép hoài ảo não định buông
Thì ra nó chẳng phải vuông
Bao nhiêu phần tử trần truồng bấy nhiêu
Anh nhầm tưởng em siêu đẳng thức
Cộng trừ hoài phát bực người ra
Cuối cùng là dãy số ma
Thế là em lột anh ra trần truồng
Em lại vẽ một đường bị xéo
Compa anh xoay méo mặt ra
Ngoại tiếp cũng khó bỏ cha
Nói gì nội tiếp, hây za lại truồng!
Em là một loại đường đồ thị
Tọa độ nào cũng bị triệt tiêu
Tung hoành có vẻ rất phiêu
Trần truồng sự thật bỗng điêu cực kỳ
Em cũng giống góc gì rất hẹp
Anh "cô xin" nét đẹp hở hang
Ngờ đâu em lại "cô tang"
Bẽ bàng sự thật em phang trần truồng
Em thực tế là đường sầu não
Hằng hà sa số ảo đời ta
Bao giờ ta hóa thành ma
Toán tình đáp số sẽ là bằng không.