Poem logo
Poem logo

rằng

Tác giả: Xóm Đồng
RẰNG

Rằng, lanh thị thật ma lanh
Rằng, khôn thì lõi tranh giành hơn nhau
Tiếc là chỉ có phép màu
May ra chữa được cái đầu di căn

Rằng, thông cũng thiệt manh thông
Rằng, minh cũng thiệt mấy vong âm hồn
Tiếc là chưa kịp đem chôn
Chuột chết hôi thúi, mùi trôn loài nguời

Rằng, than vãn khổ trời ơi
Rằng, sao tồn tại trên đời óc tôm
Có gì nói quách mát mồm
Giấu chi khiếm khuyết tự tôn lạc loài

Rằng to, rằng lớn, phong oai
Rằng, là hạt giống muôn loài tương lai
Suy cùng cũng thứ an bài
Hai tay tự vỗ mấy ai tôn sùng

Rằng chơ kẻ khác mông lung
Hóa ra đầu đất còn khùng gấp trăm
Rằng chơ kẻ khác hạng tầm
Hóa ra nhôm nhựa đặt nhầm chỗ cao

Rằng, sinh sự quá tào lao
Mấy ai dám đứng chịu sào thế gian
Rằng, sao lắm kẻ làm càng
Mấy ai chống chọi bẽ bàng muôn nơi

Rằng ta chẳng muốn lắm lời
Cho nên ấm ức đầy vơi nỗi niềm
Rằng căm ghét thói nhá nhem
Cho nên chửi rủa bọn hèn tham lam

XÓM ĐỒNG 15112015

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm