quên
Có nỗi nhớ chẳng thuộc về nhau
Chông chênh giữa chiều anh và nắng
Những lúc không anh sao trống vắng
Mắt đượm buồn không biết vì đâu
Có nỗi nhớ chẳng gọi được tên nhau
Ta quá xa bỗng gần như trước mặt
Môi mỉm cười như cố giấu đi
Có nỗi nhớ em gọi là chia ly
Để anh mang bình yên về chốn ấy
Có nỗi nhớ anh chưa từng nhìn thấy
Anh nắm tay ai giữa phố đông người
Có nỗi nhớ em nhớ em mỉm cười
Chỉ câu đùa em vui đến lạ
Nhìn anh cười như cơn mưa mùa hạ
Nắng lùa về cũng chẳng xóa tan đi
Có nỗi nhớ chỉ là ướt bờ mi
Khi mỗi tối em ghé từng ngõ cũ
Mối tình kia em đã từng ấp ủ
Giữ cho mình giữ chút đó cho ai
Có nỗi nhớ em gọi là nắng mai
Bình minh về làm em thổn thức
Chút tình kia mong manh nhưng rất thực
Em nhớ dài theo tháng năm qua
Em nhớ anh từng dải ngân hà
Từng gốc phố, bờ đê, câu chữ
Niềm vui kia anh còn muốn giữ
Hay vô tình để gió mang đi
Em mỉm cười đón phút chia ly
Ừ anh đi! Còn chi lưu luyến
Trông xa xa nắng đùa xao xuyến
Cánh phượng hồng thả với ánh mai
Con đường đành rẽ lối chia hai
Tạm biệt anh! Còn chút gì để giữ.
Bài này đã được xem 2309 lần
|
Người đăng:
|
Tâm An
|
|
|