xót xa lặng lẽ lưng đồi lá rơi
XÓT XA LẶNG LẼ LƯNG ĐỒI LÁ RƠI
Em về vẽ nắng hàng cây
Vẽ hoa vời vợi, đong đầy thiết tha
Vẽ mây khờ dại thật thà
Bay qua đời sống vẫn là mộng du
Nghe mưa khô khốc ngục tù
Lãng quên kỷ niệm mịt mù niệm xưa
Gió mơn ký ức rặng dừa
Bờ vai gầy guộc cũng vừa phôi phai
Mong manh sương khói hình hài
Ngàn năm gom lại một bài thơ thôi
Thời gian tàn úa bồi hồi
Xót xa lặng lẽ lưng đồi lá rơi
Trần Minh Hiền Orlando ngày 1 tháng 5 năm 2016
UNTITLED 05012016
The ego is destroying the world of understanding
People tend to care about only themselves and lamenting
They blame others for their weakness and shortcoming
Still, we have distinguish between defending and offending
Trần Minh Hiền Orlando May 1, 2016