đợi...
Em mất anh rồi phải không anh?
Tình như mây nước thoáng qua nhanh
Bao nhiêu ân ái thành sương khói
Vỡ tan như sợi gió mong manh
Mất hết thật rồi phải không anh
Lời thương câu nhớ chỉ phong thanh
Dẫu biết cuộc đời tan rồi hợp
Sao lòng trăn trở suốt năm canh
Chốn cũ bây giờ mây vẫn xanh
Sông Tiền vẫn đẹp tựa như tranh
Chỉ lối đi về mình em bước
Khuya sớm trưa chiều đời vắng tanh
Nhắn cánh chim trời gửi đến anh
Biển xa nơi ấy dẫu long lanh
Cũng xin một thoáng người chợt nhớ
Bến vắng hẹn hò... em đợi anh