không tên 49
Đừng trách nữa anh ơi
Chuyện bèo trăng mây nước
Muôn thuở hợp rồi tan
Đượm nồng rồi phai nhạt
Đôi ta như cánh vạc
Trong đêm vắng long đong
Tình thì quá mênh mông
Nên chân trần bước lạc
Đời đổi thay đen bạc
Xuôi ta đánh mất nhau
Lời yêu lỡ trót trao
Xin vùi vào kỷ niệm
Tình xưa nay tắt lịm
Trôi vào cõi xa xăm
Gom mộng ước trăm năm
Gửi vào vần thơ nhớ
Gói ghém câu duyên nợ
Thả vào cõi vô ưu
Bụi trần chốn thiên thu
Phủ rêu tình hóa đá